Nguyên văn tâm thư
【Đừng khóc, đừng buồn, cũng đừng đau lòng vì tôi. Tôi đã “nhẹ nhàng” ra đi!
“Tôi đã sống,” trọn vẹn, không hối tiếc. Tôi đã yêu, đã hận, đã cười, đã khóc, đã sống hết mình trong thế gian đầy cảm xúc này. Giờ đây, khi đã đến cuối đời, tôi chọn cách ra đi theo ý mình, “nhẹ nhàng, tự do, thanh thản” như bông tuyết rơi.
Sinh, lão, bệnh, tử là quy luật đời người. Nhưng tôi không muốn sống trong sự suy yếu, bệnh tật và phụ thuộc, không muốn làm gánh nặng hay chịu cảnh sống dựa máy móc. Tôi mong mỗi người đều có quyền tự quyết với “cái chết” của mình khi đã đến lúc.
Các bạn yêu quý, đừng tiếc nuối cho sự ra đi của tôi. Thay vào đó, hãy mỉm cười, hãy ca hát và nhảy múa. Tôi tin rằng linh hồn mình sẽ cùng các bạn “bay bổng” trong niềm vui.
Hãy trân trọng cuộc sống, dũng cảm đối mặt với thử thách và sống thật mạnh mẽ. Đừng lãng phí cơ hội tuyệt vời mà đời người ban tặng, dù nó không hoàn hảo. Hãy sống trọn vẹn, để không hối tiếc khi nhìn lại.
Cuối cùng, tôi chúc các bạn sức khỏe, hạnh phúc và một cuộc đời đầy ý nghĩa.
Quỳnh Dao, viết tại Đạm Thủy Song Ánh Lâu】